Rối loạn tâm lý Rối loạn phân ly Mất trí nhớ phân ly

Chứng hay quên đề cập đến việc quên một phần hoặc toàn phần một vài trải nghiệm hoặc sự kiện nào đó. Một người mắc phải mất trí nhớ phân ly không có khả năng nhớ lại các thông tin cá nhân quan trọng, thường là sau khi trải qua một trải nghiệm cực kỳ căng thẳng hoặc chấn động như chiến đấu, thiên tai hoặc là nạn nhân của bạo lực. Sự suy giảm trí nhớ không phải do quên thông thường. Một số cá nhân mắc mất trí nhớ phân ly cũng sẽ trải qua tình trạng hay quên phân ly (xuất phát từ từ “chạy trốn” trong tiếng Pháp), mà theo đó người mắc đột nhiên đi lang thang khỏi nhà, trải qua trạng thái cảm thấy bối rối về danh tính của mình và thậm chí đôi khi còn thu thập thêm một nhân dạng mới (Cardeña & Gleaves, 2006). Hầu hết các đợt “chạy trốn” chỉ kéo dài vài giờ hoặc vài ngày, nhưng một số có thể kéo dài hơn. Một nghiên cứu về những cư dân đang sinh sống trong các cộng đồng ở ngoại ô New York cho thấy khoảng 1,8% cư dân đã trải qua mất trí nhớ phân ly khoảng thời gian trước đó (Johnson, Cohen, Kasen, & Brook, 2006).

Một số người đã đặt câu hỏi về tính căn cứ của chứng hay quên phân ly (Pope, Hudson, Bodkin, & Oliva, 1998); nó thậm chí còn được mô tả như một “nét văn hóa dân gian tâm thần hoàn toàn không có bất kỳ minh chứng thuyết phục bằng thực nghiệm” (McNally, 2003, trang 275). Đáng chú ý, các ấn phẩm khoa học liên quan đến chứng hay quên phân ly đã gia tăng trong những năm 1980 và đạt đến đỉnh điểm vào giữa những năm 1990, sau đó là sự sụt giảm mạnh không kém vào năm 2003; trên thực tế, chỉ có 13 trường hợp cá nhân mắc mất trí nhớ phân ly trên toàn thế giới có thể được tìm thấy trong tài liệu cùng năm đó (Pope, Barry, Bodkin, & Hudson, 2006). Hơn nữa, không có mô tả nào về những cá nhân này cho thấy mất trí nhớ phân ly xảy ra sau một chấn thương tồn tại trong bất kỳ sản phẩm hư cấu hay phi hư cấu nào trước năm 1800 (Pope, Poliakoff, Parker, Boynes, & Hudson, 2006). Tuy nhiên, một nghiên cứu trên 82 người tiếp nhận điều trị tại một bệnh viện tâm thần ngoại trú cho thấy gần 10% trong số đó đáp ứng các tiêu chí cho mất trí nhớ phân ly, điều này có lẽ cho thấy rằng trạng thái này vẫn chưa được chẩn đoán, đặc biệt là ở những người có vấn đề tâm thần (Foote, Smolin, Kaplan, Legatt, & Lipschitz, 2006).